top of page

Nở Vào Hư Không | Bloom Within Nothingness — Họa sĩ Nguyễn Minh Quân @ Hanoi Studio Gallery

Khắc chói rọi, cũng là thời tàn phai. Tìm thấy và nhận ra sự hân hoan rực rỡ của khoảnh khắc, không bằng ý thức được những giọt lắng đan xen, le lói diễn ra cùng lúc.


Nguyễn Minh Quân dành nhiều thời gian để ngắm nhìn những bông hoa, những con người lên và xuống, đến và đi trong cái sự tàn nở, nở tàn vô cùng ấy. Những con người, hoá thân vào hoa, nở bung những nhiệt huyết, những e ấp và ảo vọng.


Những “Hoa nhân”, rực rỡ trong khoảnh khắc, rực rỡ khoe cái tôi, cái niềm hân hoan tràn trề. Họ rực rỡ đến mức ngỡ ngàng, khiến chúng ta tự hỏi rằng, liệu đây đã phải là “hạn mức” chưa, với thiên ơn nào mà hoa lại có thể đẹp được đến thế.

Để rồi, trong một khắc bất chợt, sắc hoa lọt thỏm vào không gian, đan lẫn vào thực tại rồi hoà vào vũ trụ.


“Tôi muốn dùng nghệ thuật của mình để lưu lại cái khoảnh khắc rực rỡ nhất đó, để nhắc nhở chúng ta về ranh giới của “sinh” và “diệt” nhận ra sự bé nhỏ của từng cá thể và sự vô cùng của thời gian.”


Rực rỡ, bạo liệt, nhưng cũng vô cùng bé nhỏ, một đời hoa.




___________________________________________





The moment of blooming, followed by the gloomy withering moment. Discovering and appreciating the bright bliss of time is not as important as being aware of the solemn drops that occur simultaneously.


Nguyen Minh Quan spends a considerable amount of time admiring flowers, observing people, coming and going, rising and falling within the inevitable bloom and withering. These folks, who are represented by flowers, burst forth with passion, warmth, and fantasies.


These "Flower beings" glowing in the moment, proudly display themselves and their exuberant joy. Flowers glow so brightly that we wonder if this is the "limit" and what sort of grace allows for such beauty.


Then, in an instant, the color of the blossoms pervades the space, mingling with reality and melting into the universe.


"I want to use my art to capture that most brilliant moment, to remind us of the boundary between 'birth' and 'death' to recognize how small we all are and the infinity of nothingness."


Dazzling, fierce and terribly minimal, a lifetime of flowers.

bottom of page