Con chào chú ạ, con xin xưng chú - con vì con mới đầu 20 ạ,
Hôm nay con mới đi xem triển lãm của chú, và con thực sự cảm thấy ẩn tượng và rất cảm động.
Con không phải dân nghệ thuật, cũng càng không phải là người đã tìm hiểu về triển lãm của chú thông qua social media, dù vậy hôm nay con vẫn có mặt ở gallery để xem triển lãm này do lời rủ của một người bạn 2 tiếng trước đó, con nghĩ đó là một cái duyên. Con không phải người thích chia sẻ trước đám đông, và con không sẵn sàng làm điều đó trong lúc chú có hỏi nên con xin gửi đôi lời cảm xúc ở đây.
Đầu tiên, các tác phẩm hôm nay con được xem, con thực sự rất ấn tượng, và thực sự rất chạm. Như con đã nói ở trên, con không phải dân nghệ thuật, nhưng với tư cách là một người trẻ và muốn dành sự trân trọng và nể phục dành cho những người người nghệ sĩ đóng góp cho nghệ thuật của Việt Nam, con đã đi xem nhiều những triển lãm của các nghệ sĩ khác. Nhưng đây là lần đầu tiên, con thấy sự xuất hiện của một tác giả, họ ở trước ánh sáng và họ bình và giải thích tác phẩm của chính mình, giúp người đọc có được góc nhìn đủ gần để hiểu được dụng ý của tác giả, đó là điều con rất trân trọng chú.
Con cảm thấy điều đấy là một sự tôn trọng, một sự trân quý của chú đối với chúng con, mọi người đến để xem tác phẩm. Vì chưa có lần nào con được chính tác giả, người tạo nên sản phẩm họ đưa ra góc nhìn của chính họ, thay vì những mẩu đoạn chú thích văn hoa, mĩ miều dưới những tác phẩm đó.
Thứ hai là, có lẽ chính vì con cảm thấy những dòng chú thích hơi mơ hồ đó làm con cảm thấy bị không hiểu và hơi bối rối khi xem bất cứ tác phẩm gì, vì con không hiểu dụng ý của người tạo ra tác phẩm đó. Nhưng hôm nay được nghe chú giải thích và thêm các góc nhìn từ mọi người, làm cho con có một sự vỡ và hứng thú đến vậy. Đến giờ cái cảm xúc lúc nhìn thấy các tác phẩm vẫn còn nguyên.
Cảm xúc khi nghe chú chia sẻ về chất liệu, về dụng ý đằng sau, cách sắp xếp, bố cục của từng tác phẩm khiến con cảm thấy mình đã bỏ lỡ quá nhiều thứ khi đi xem triển lãm từ trc đến nay. Đáng lẽ thứ con nên cảm nhận sau khi xem tác phẩm là nó đọng lại gì và giá trị nghệ thuật của nó ở đâu, thay vì việc là đẹp hay xấu, là ấn tượng hay không ấn tượng. Cũng lâu mới được xem tác phẩm và con cảm thấy bản thân mình, con cảm thấy có sự liên kết tương đối với từng tầng của các tác phẩm.
Để mà nói thì tầng 2 là tầng chạm đến cảm xúc con nhất, thực sự là con không biết rằng khi con xem tác phẩm trên tầng 2 con sẽ khóc, con rất xúc động. Dù ý niệm mỗi người xem là khác nhau nhưng góc nhìn của con với tầng 2 nó trần trụi, nó không giống như cách mọi người cảm nhận là giao thoa. Những tác phẩm tầng 2 làm con liên tưởng tới những lát cắt, để nhìn chi tiết vẫn đề hơn. Khi tầng 1 cảm giác mọi thứ về cảnh đều rất vuông vức, theo một khối đặc và đóng vào một chiếc khung, có điều gì đấy nó khiến con cảm thấy bị ngộp với ngột ngạt. Tầng 2 lại mở ra chiều không gian khác, mọi thứ thu hẹp lại, tập trung, có chiều sâu hơn và đặc sắc.
Có bạn cũng bảo là có tác phẩm trông giống cái bào thai, con cũng thấy điều tương tự, một con người nhỏ bé nằm ở giữa và có những móc xích ở ngoài, có bạn thì đó là một sự giằng co đấu tranh không ngừng để có được sự giao thoa kết nối, hay với con thì nhìn một tác phẩm đó con thấy một cuộc hành trình trưởng thành, phải chiến đấu giằng co với thế giới bên ngoài nhưng vẫn phải bảo vệ cho chính mình, và con nhìn tác phẩm theo chiều hướng cá nhân nội tâm hơn chút nên con không kìm được nước mắt thực sự rất xúc động. Tầng 3, con cũng phải thốt lên, wow, thán phục, quá tài tình, tầng 3 là một cái kết rất êm, đối với con là vậy.
Qua buổi hôm nay thì con cũng biết thêm nghệ sĩ mới, con biết được mọi người, những người bằng tuổi bố mẹ con họ vẫn cống hiến cho nghề, cho người Việt Nam. Rất cảm phục!
Cảm ơn chú, đội ngũ giám tuyển, team Hanoi Studio Gallery vì đã thai nghén, tâm huyết tạo ra một triển lãm đúng chất nghệ thuật như vậy. Con nghĩ cảm nhận của con cũng đã dài rồi, con không biết chú có đọc được không nhưng mà con thực sự cảm ơn ạ, cảm ơn mọi người đã tạo ra một buổi triển lãm ý nghĩa.
Commentaires