Giao Cảm – Phương Quốc Trí
Tìm đến với bút pháp biểu hiện, Phương Quốc Trí đã tìm thấy được ngôn ngữ hội họa phù hợp với năng lượng cảm xúc của mình. Không định chọn khỏa thân như một motif cho tranh của mình. Những hình khỏa thân đàn ông, đàn bà trong sự mạnh mẽ của bút pháp biểu hiện chính là căn nguyên cho những xung động mạnh mẽ được bung ra cũng như giải tỏa những bức bối của một tâm trạng đơn côi, vất vả của một đời sống nhiều cam go thử thách. Đến với những sự mạnh mẽ đầy đam mê trong những bức tranh khỏa thân, Trí cũng bộc lộ cái mê đắm đầy huyễn hoặc, ảo giác của một đời sống thứ hai của mình - ở đó những đam mê cuồn cuộn được chảy ra ào ạt, bất ngờ và quyến rũ đầy thị giác.
Những đường nét mượt mà, những nét gợi tình thường có của những bức tranh khỏa thân dường như là quá yếu ớt cho xúc cảm của Trí. Nó hẳn đã nhường chỗ cho một trạng thái biểu cảm khác đầy căng thẳng, cực đoan, mạnh mẽ và chất nam tính. Bởi vậy nên cả trong những tác phẩm gia đình và mẹ con thì lối vẽ và biểu cảm mạnh mẽ đó vẫn thực sự bóp nghẹt lấy thị giác của chúng ta về một cuộc sống có chở che, mưu sinh, bao bọc đầy nhọc nhằn, khó khăn dù dựa trên một đề tài đầy ấm áp và nhân văn.
Vẽ tranh đối với Trí dường như còn là được đến với sự tự do, tự do được đi khám phá chính cả rung động của mình và đi đến hết sự ngẫu hứng của cả đường nét và hình khối cuồn cuộn. Những nét buông bất ngờ và những tạo hình đầy góc cạnh. Trí thực sự được là mình khi không có những giới hạn cho cảm xúc. Sự căng thẳng và bức bối trong những chuyển động của hình trong các bức họa của Trí đã thực sự đem đến sự sảng khoái cho tranh của anh cũng đồng thời làm cân bằng lại sự chất chứa, kìm nén và khát vọng vô bờ của họa sỹ với một ý nghĩ được thể hiện mình, được bày tỏ cá nhân của mình.
Với bộ tranh gồm 24 bức khổ lớn hoàn thành năm 2007-2008, PQT đã mang vào trong những tác phẩm nghệ thuật của mình những cảm xúc mạnh mẽ hơn nữa, bỏ qua nhiều rườm rà, phô diễn những chi tiết của hình thể. Trong nhiều tác phẩm, đường nét được đẽo gọt thô mộc, xù xì, chắc khỏe như một khối tượng với những cấu trúc rỗng, đặc, khối, đặc trưng của điêu khắc. Những nhát gọt phăng, những nét sổ dọc đầy mạnh mẽ và dứt khoát... ở đây thấy rõ ràng cảm nhận của ta về chất điêu khắc trong tranh của Trí. Chất quản quoại đây nội tâm của Trí đã bớt đi và nhường chỗ cho sự trầm tĩnh hơn, điềm đạm của ánh nhìn.
Xem tranh của Trí có cảm giác tác giả không hề mệt mỏi, luôn ở trạng thái ít cân bằng nhất khi lang thang mải miết với những xúc cảm khám phá chính con người mình khi đứng trước tấm toan. Ở đó sau mỗi nhát bút của anh, mọi chuyển động của cơ thể người mẫu của anh hiện lên. Và đầy ắp cảm xúc của anh trong nhịp điệu hình thể đó. Ta luôn cảm giác được chất đương đại của biểu hiện, tính hiện đại trong tranh của anh như một màn múa hiện đại mà ở đó đây các động tác vũ đạo, đầy sự chuyển động của cơ bắp. Và hình thể đã lên tiếng.
Không còn những câu chuyện được biểu cảm chỉ bằng bảng màu rực rỡ của sơn đầu trong hội họa. Với một bảng màu đơn sắc như độc thoại, câu chuyện đầy riêng tư về niềm vui , nỗi buồn, những dẫn vặt, bức bối và những ức chế của đời sống, những mộng mị, âu lo, những đam mê, khát vọng... đều được chuyển tải qua một sự hành xác của hình thể con người, sự chuyển động của cơ bắp... và trên hết trong một điệu vũ đây chất trình diễn của các màn múa hiện đại...