Tran Trong Vu
Chuyện của Vũ
Hiện thực có phải là những gì quanh ta mà ta nhìn thấy nghe thấy như những dáng vẻ, màu sắc, và hành động, và ngôn từ? Hiện thực có phải là những gì gói gọn trong ba chiều không gian đong đếm được? Và còn biết bao điều làm nên thế giới này, chẳng bao giờ để ta nhận thấy, cùng những ẩn khuất của lòng người, có thể cấu thành một hiện thực khác ở những chiều kích khác ?
« Chuyện của Vũ » trước hết là cách để họa sĩ xem bản thân như một nhân vật để cái tôi đi ra xa khỏi cái tôi. Có thể hiểu đây là chuyện riêng của một nhân vật Vũ, nhưng cũng có thể được xem như một hoặc những câu chuyện của người khác mà nhân vật này kể lại. Tựa đề này do vậy chính là đề nghị giản dị nhất cho cuộc trưng bày này tại Hà Nội.
« Chuyện của Vũ » đề nghị một hiện thực không có thật vậy mà đã xảy ra rồi và cũng thường xuyên có mặt và hòa trộn vào cuộc sống quanh ta. Đấy là quá khứ của một thời thơ trẻ. Là dự cảm về một thế giới bất an. Là nỗi sợ. Là những hạnh phúc phức tạp. Đấy là ngôn từ chiếm chỗ của hình ảnh. Đấy là hình ảnh để kể lại những gì chẳng nhìn thấy được, nhự ý nghĩ, như nhận thức, như cả vô thức nữa.
Chuyện kể này, chắp nối nhau bởi những chuyện nhỏ xíu chẳng mấy quan trọng, vừa gắn bó vừa chẳng liên quan đến nhau, như những chương đoạn, để dựng nên hình ảnh về một thế giới tươi đẹp nhưng không ít lo âu với những vô lí, với nguy cơ cùng nỗi ám ảnh của bạo lực, của chiến tranh, của cái xấu.